Khoảng cách sản xuất: Khoảng cách giữa kế hoạch sản xuất nhiên liệu hoá thạch của các quốc gia và mức độ sản xuất phù hợp để hạn chế sự nóng lên toàn cầu dưới mức 1.5°C hoặc 2°C

Báo cáo Khoảng cách sản xuất được xuất bản lần đầu tiên vào tháng 11 năm 2019 bởi các tổ chức nghiên cứu và các chuyên gia hàng đầu thế giới, phối hợp với Chương trình môi trường Liên Hợp Quốc (UNEP). Được mô phỏng theo loạt Báo cáo Khoảng cách Phát thải của UNEP – và được coi là một phân tích bổ sung – Báo cáo Khoảng cách sản xuất cho thấy sự khác biệt lớn giữa mức độ sản xuất nhiên liệu hóa thạch của các quốc gia và mức sản xuất mục tiêu để hạn chế sự nóng lên toàn cầu dưới 1,5°C và 2°C.

Báo cáo năm nay được đưa ra trong bối cảnh đại dịch COVID-19, khi các biện pháp giãn cách tác động đến xã hội – và việc sử dụng và sản xuất than, dầu và khí đốt của xã hội – theo những cách chưa từng có. Do đó, bối cảnh sản xuất nhiên liệu hóa thạch đang thay đổi nhanh chóng. Các chính phủ đang đưa tiền vào nền kinh tế của họ, gánh nợ ngày càng tăng, và thậm chí thay đổi các quy định về môi trường để ứng phó và phục hồi sau sự sụp đổ về kinh tế và xã hội gây ra bởi đại dịch. Điều này có thể để lại hậu quả lâu dài đối với bản chất và tốc độ chuyển đổi nền kinh tế khỏi nhiên liệu hóa thạch, và thay đổi khoảng cách sản xuất.

Báo cáo năm nay là vì thế nên xem xét khoảng cách sản xuất trong một bối cảnh hết sinh đặc biệt: dịch bệnh COVID-19. Báo cáo công nhận rằng thế giới vẫn đang ở một bước ngoặt tiềm năng để hướng tới một tương lai bền vững, ít các-bon hơn. Nó xem xét và đánh giá các phản ứng của chính phủ đối với COVID-19 đã gây ra khủng hoảng và tác động như thế nào đối với khoảng cácg sản xuất. Nó bao gồm một bản cập nhật tạm thời về sự chênh lệch sản xuất, đồng thời thừa nhận sự không chắc chắn hiện tại của các kế hoạch dài hạn của chính phủ trong bối cảnh chính sách đnag tập trung vào các giải pháp ngắn hạn cho cuộc khủng hoảng COVID-19. Năm tới, Báo cáo khoảng cách 2021 sẽ bao gồm đánh giá rộng hơn về chênh lệch sản xuất, bao gồm cả hồ sơ quốc gia đã từng là trọng tâm của báo cáo năm 2019.

Khám phá tiềm năng áp dụng các vật liệu thay thế để giảm rác thải nhựa trên biển

 

Mục đích của nghiên cứu này là để đánh giá tiềm năng thay thế nhựa thông thường bằng các vật liệu thay thế trong một số ứng dụng nhất định, như một phần của chiến lược rộng hơn nhằm giảm rác thải nhựa trên biển và vi nhựa. Đối tượng mục tiêu đọc báo cáo là các chính phủ và doanh nghiệp. Đây có thể là một nhiệm vụ khó khăn, do sự phổ biến của chất dẻo trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, được mô tả trong Chương 2, vì vậy, báo cáo áp dụng chiến lược xác định các loại chất dẻo mà chúng ta dễ dàng giảm bớt hoặc thay thế nhất. Sau khi đánh giá các mặt hàng phổ biến nhất được báo cáo trong các cuộc điều tra thực địa (Chương 3), các tác giả quyết định tập trung một phần của nghiên cứu vào nhựa ‘sử dụng một lần’ từ bao bì sử dụng một lần và các sản phẩm tiêu dùng dành cho mục đích sử dụng ngắn hạn, chẳng hạn như làm đồ đựng thức ăn và đồ uống, một phần do số lượng cao của các loại nhựa này trong các cuộc khảo sát về nhựa đại dương, đặc biệt là trong các mảnh nhựa ven bờ. Một đặc điểm chung khác của vi nhựa được xác định trong các cuộc khảo sát về quần thể sinh vật, trầm tích và nước biển là sự phong phú của các vi sợi. Các vi sợi trên bờ biển, đặc biệt là gần các trung tâm đô thị, chủ yếu là sợi dệt và điều này đã cung cấp trọng tâm thứ hai cho nghiên cứu.

Ba loại vật liệu thay thế chính đã được xem xét: sợi tự nhiên (Chương 4), sợi polymer có nguồn gốc sinh học có thể phân huỷ sinh học, (Chương 5) và vật liệu phi nhựa bền có thể tái sử dụng (Chương 6). Mỗi chương đều xem xét các lựa chọn tiềm năng có sẵn và sau đó trình bày một loạt các nghiên cứu điển hình để minh họa.

Báo cáo này nhằm cung cấp các ví dụ đại diện về một số trong số nhiều vật liệu thay thế có sẵn trên thị trường hoặc đang được phát triển. Nó nhằm khuyến khích các doanh nghiệp, từ những doanh nghiệp khởi nghiệp đến những doanh nghiệp đã có tên tuổi – cũng như các nhà nghiên cứu trong các lĩnh vực khoa học vật liệu, kỹ thuật, nông học và các lĩnh vực liên quan – khám phá các vật liệu, sản phẩm thực tiễn, hiệu quả và bền vững hơn. Mục tiêu tổng thể là giảm sự phụ thuộc của xã hội vào việc sử dụng không cần thiết chất dẻo, đặc biệt là từ các nguồn nhiên liệu hóa thạch. Các giải pháp tiềm năng sẽ cần tính đến sự khác biệt giữa các khu vực và địa phương trong hoàn cảnh xã hội, kinh tế và môi trường. Điều quan trọng là phải thấy trước và loại bỏ những hậu quả không mong muốn; ví dụ, rủi ro về an ninh lương thực hoặc khả năng chi trả bằng cách sử dụng cây lương thực như sắn vào những mục đích không dùng làm lương thực. Đánh giá Vòng đời là một công cụ chính để kiểm tra tính bền vững của các lựa chọn khác nhau, nhưng chúng phải dựa trên phạm vi rộng để bao gồm tất cả các yếu tố liên quan, bao gồm cách các vật liệu thay thế sẽ hoạt động trong môi trường và mức độ mà các lựa chọn khác nhau có thể được mở rộng . Để khuyến khích việc sử dụng nhiều hơn, tránh nhầm lẫn và giảm thiểu việc sử dụng sai mục đích, điều quan trọng là các cơ quan quản lý phải đảm bảo rằng việc ghi nhãn, đánh giá sản phẩm được thực hiện một cách rõ ràng, chính xác, toàn diện và dễ hiểu đối với người dùng.

Quản lý Chất thải Toàn cầu

Báo cáo Triển vọng Quản lý Chất thải Toàn cầu, nỗ lực chung của Chương trình Môi trường Liên hợp quốc và Hiệp hội Quản lý Chất thải Quốc tế, là một đánh giá toàn cầu khoa học tiên phong về hiện trạng quản lý chất thải và kêu gọi cộng đồng quốc tế hành động. Được soạn thảo sau Hội nghị thượng đỉnh Rio + 20 và phản ứng với quyết định của Hội đồng quản trị UNEP GC ngày 27/12, tài liệu này thiết lập cơ sở lý luận và các công cụ để thực hiện một cách tiếp cận toàn diện đối với quản lý chất thải và công nhận quản lý chất thải và tài nguyên là một đóng góp vào phát triển bền vững và giảm thiểu biến đổi khí hậu. Triển vọng chủ yếu tập trung vào các vấn đề ‘quản trị’ cần được giải quyết để thiết lập một giải pháp bền vững – bao gồm các công cụ quản lý và chính sách khác, quan hệ đối tác và các mô hình tài chính. Báo cáo bao gồm một loạt các nghiên cứu điển hình giải quyết các vấn đề cụ thể và minh họa các sáng kiến ​​nổi bật. Tài liệu này cung cấp một hướng đi khả thi đầy cảm hứng về quản lý chất thải, đưa ra kết luận và đưa ra các khuyến nghị nhằm hỗ trợ các nhà hoạch định chính sách và các nhà thực hành xây dựng các giải pháp địa phương để quản lý chất thải. Sau năm 2015, báo cáo Triển vọng đưa ra các Mục tiêu Quản lý Chất thải Toàn cầu và Kêu gọi Hành động Toàn cầu để đạt được các mục tiêu đó.

Để đọc thêm về báo cáo cũng như Chương trình Môi trường liên hợp quốc, vui lòng xem thông tin tại đường link này – https://www.unep.org/resources/report/global-waste-management-outlook

Chỉ số lãng phí lương thực, Báo cáo 2021

Báo cáo này làm rõ mức độ phổ biến của việc lãng phí lương thực, thực phẩm ở cấp hộ gia đình trên tất cả các châu lục, bất kể mức thu nhập của quốc gia. Việc vứt bỏ 17% thực phẩm ở các kênh bán lẻ, dịch vụ ăn uống và người tiêu dùng khiến tác động của hệ thống lương thực, thực phẩm đối với khí hậu, thiên nhiên và ô nhiễm môi trường được tạo ra một cách không cần thiết. Hiện nay, ước tính khoảng 8-10% lượng khí nhà kính toàn cầu liên quan đến thực phẩm không được tiêu thụ (Mbow et al., 2019, trang 200) – và không có Đóng góp do quốc gia tự quyết định nào trong khuôn khổ của Thỏa thuận Paris đề cập đến lãng phí lương thực, thực phẩm (và chỉ có 11 đề cập đến hao hụt lương thực, thực phẩm) (Schulte và cộng sự, 2020).

Khi các tác động môi trường tích tụ trong vòng đời của các sản phẩm thực phẩm, chất thải thực phẩm ở cấp độ người tiêu dùng là gánh nặng cao nhất đối với môi trường. Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên hợp quốc (FAO) ước tính có 690 triệu người chịu đói vào năm 2019, một con số dự kiến ​​sẽ tăng mạnh trong và sau COVID-19. Với con số đáng kinh ngạc là 3 tỷ người không thể có một chế độ ăn uống lành mạnh (FAO, 2020), thông điệp của báo cáo này rất rõ ràng: người dân cần được giúp đỡ để giảm lãng phí lương thực, thực phẩm tại nhà.

Quy mô của vấn đề lãng phí lương thực, thực phẩm vẫn chưa được hiểu đầy đủ. Hầu hết các quốc gia không có dữ liệu rõ ràng, nhất quán về chất thải thực phẩm. Bao nhiêu thức ăn bị lãng phí hoặc mất đi? Những lĩnh vực nào (các bộ phận nào của chuỗi cung ứng) tạo ra nhiều chất thải nhất? Những loại thực phẩm nào có tác động lớn nhất? Nếu không có thông tin này, các chính phủ, doanh nghiệp và các tổ chức khác phải vật lộn trong việc đưa ra lộ trình hành động và các biện pháp cần ưu tiên. Để theo dõi tiến trình hướng tới Mục tiêu phát triển bền vững về thất thoát và lãng phí lương thực (SDG 12.3), cần có dữ liệu tốt hơn. May mắn thay, tình hình này có thể thay đổi, và báo cáo này đưa ra một số khuyến nghị để đẩy nhanh sự thay đổi đó.

Sách hướng dẫn về Phục hồi hệ sinh thái

Trái đất cần giúp đỡ. Tình trạng khẩn cấp về khí hậu, sự mất mát của tự nhiên và ô nhiễm chết người đe dọa hủy diệt mái nhà chung của chúng ta, ảnh hưởng đến đời sống của hàng triệu người. Nhưng huỷ diệt này không phải là không thể tránh khỏi. Chúng ta có sức mạnh và kiến ​​thức để đảo ngược tác hại mà con người đã gây ra và khôi phục Trái đất – nếu chúng ta hành động ngay bây giờ.

Đó là lý do tại sao Liên hợp quốc đã tuyên bố Thập kỷ phục hồi hệ sinh thái. Bắt đầu vào Ngày Môi trường Thế giới năm 2021, các cá nhân, nhóm, chính phủ, doanh nghiệp và tổ chức có thể hợp lực trong một phong trào toàn cầu để ngăn chặn và đảo ngược suy thoái hệ sinh thái và đảm bảo một tương lai bền vững cho tất cả mọi người.

Nếu bạn đã sẵn sàng tham gia Thập kỷ phục hồi hệ sinh thái, tài liệu hướng dẫn này sẽ cho bạn thấy làm thế nào để bạn có thể tham gia. Nó sẽ giúp bạn xác định các cơ hội để khôi phục hệ sinh thái tại chính khu vực của bạn và tìm những đối tác và hỗ trợ. Nó cũng sẽ chỉ cho bạn cách giảm áp lực về hệ sinh thái bằng cách thay đổi những gì bạn làm và những gì bạn mua, và bằng cách khuyến khích mọi người nhận thức nghiêm túc về tính bền vững.

Tìm hiểu thêm về Thập kỷ phục hồi hệ sinh thái tại đây – https://www.decadeonrestoration.org/